Bài đăng

Đang hiển thị bài đăng từ Tháng 6, 2018

Vị quê nhà

Hình ảnh
         Chia sẻ là hạnh phúc!          Hai mươi năm rồi tôi mới trở lại Bạc Liêu.” Ôi, câu nói giản đơn mà mang bao niềm thương nỗi nhớ. Tôi chỉ xa nhà, xa quê chưa đến chục năm mà có những ngày nỗi nhớ nhung cứ trạo trực không dừng. Có bao giờ mà tôi không như người trong câu hát: “Chợt một chiều buồn thương hoài nồi bún mắm.”          Có đi xa mới nhớ nhà, nhớ những cái nhỏ bé, đơn sơ đã đi vào kí ức. Ôi, mắm, biết tìm đâu ngoài đất nước này, đồng đất này? Chỉ là sống giữa một thành phố lớn, thứ gì cũng có thể mua bằng tiền nhưng đi tìm một hương vị đã không phải dễ. Có khi ngày nào tôi cũng rảo tìm bún mắm nhưng phải hỏi rõ có bún mắm miền Tây không mới vào. Vào rồi thì lại càng nhớ cái quê, cái đồng, không tìm đâu được. Ôi, “Nồi bún của cô có tình người dào dạt: mặn, ngọt, cay, nồng thơm ngát một miền quê”. Bún mắm thì ở đâu cũng có thể bán nhưng bún mắm chất miền Tây, chất Bạc Liêu thì đâu dễ mua đúng....